Văn Nghệ
|
Ca trù xanh bóng thời gian
Chúng tôi đến Nghi Xuân giữa một chiều đông dìu dặt gió. Trong miên man, réo rắt, dìu dặt từng khúc cầm phổ, trong buông lơi, níu kéo từng điệu ca trù… nhà thờ Nguyễn Công Trứ như cũng nhuốm màu cổ xưa. Tôi đứng đó, lắng nghe và thoáng rùng mình bởi cảm giác liêu trai giữa buổi chiều tịch mịch. Phút chốc thấy như mình đang trôi về những đêm ả đào xa vắng…Có lẽ chỉ không gian âm nhạc của ca trù mới có sức gợi và sức lay động hồn người đến thế.
|
Chi tiết »
|
|
Tha phương
Sẻ nâu rã cánh cuối trời/ Rạn khô lòng ngói vỡ lời nắng mưa/ Thềm rêu lối cỏ ngõ xưa/ Hắt hiu nhà vắng thuở vừa tha phương...
|
Chi tiết »
|
|
|
|
|
Nhớ hội Lim
Ngày Xuân có câu quan họ/Tình tang trúc mọc bên đình/Rộn ràng liền anh, liền chị/“Mời trầu” má đỏ môi xinh....
|
Chi tiết »
|
|
Góc thiếu nhi - Chuyện đôi bạn Nụ Hồng và Hạt Sương
Hạt Sương hôn Nụ Hồng rồi nhẹ nhàng bay lên nắm tay họ hàng cùng ca múa. Bất ngờ, Hạt Sương buông tay, rơi vào Nụ Hồng. Hạt Sương áp đôi môi mát lạnh của mình lên cánh hoa thơm ngát. Họ thành bạn của nhau không rời. Chị Gió đi khắp nơi say sưa kể chuyện tình bạn giữa Hạt Sương và Nụ Hồng.
|
Chi tiết »
|
|
Đông về phố!
Đông đã về. Cái lạnh cứ rón rén như “gái mới về nhà chồng” chẳng dám bước chân ra ngõ. Sương sớm giăng mong manh trên mặt hồ, mơ màng chờ cái nắng lẻ loi. Bầu trời nặng mây. Những cơn gió se sắt gieo vào lòng người nỗi buồn man mác.
|
Chi tiết »
|
|
Xuân nhớ
...Ôi da diết một miền quê nhớ/ Năm tháng trôi, kỷ niệm chẳng phai mờ...
|
Chi tiết »
|
|
|
Chiều cuối năm
Chiều bên ấy, sắm sanh nhiều chưa bạn?/ Sắc mai đà đằm nắng để sang xuân!/ Muốn gửi rét về Nam cho đỡ nhớ/ mà mong manh thương bạn đến vô cùng.
|
Chi tiết »
|
|
Ngóng Xuân
Ta ngóng đợi Xuân lúc vẫn Đông / Xuân ơi Xuân có biết hay không?/ Mau về phô sắc cho đời đẹp/ Nhanh đến khoe hương để má nồng...
|
Chi tiết »
|
|
Xuân lạc xứ
Tuyết băng nhẹ lối đón xuân về! Da diết bên lòng nỗi nhớ quê Lất phất đào mơ trong khói trắng Hương tàn, chén rượu tạ hồn quê.
|
Chi tiết »
|
|
|
Bến chữ
Tôi chỉ biết lặng nhìn em mà nghe xót xa. Em vì niềm đam mê của tôi mà có lần chính tôi muốn ruồng bỏ nó, muốn xóa sạch những trang viết dễ dãi của mình, thất vọng và tròng trành, còn em thì vẫn gan lì với nghiệt ngã số phận. Bóng em đã rủ xuống đời tôi xanh thêm trang thơ. Giờ thì em đã mệt và trôi lăn vào giấc ngủ nhanh chóng, chừng như hơn một năm qua em chưa từng được ngủ trọn vẹn. Tôi nghe gió từ cầu Thủ Thiêm chừng như dặt dìu và lãng mạn trong giấc mộng em kịp ùa về.
|
Chi tiết »
|
|
|
Tiếng đêm
Thời sinh viên, nhiều lúc tôi ngồi một mình trong căn phòng nhỏ tới tận khuya chỉ để đợi nghe một tiếng rao đêm.
|
Chi tiết »
|
|
|
Trong mơ, em đến...
Ban ngày em chỉ thế thôi/ Mà sao đêm đến rực trời trong anh/ Hồn anh như một tòa thành/ Mà người giữ khóa cho mình - là em ...
|
Chi tiết »
|
|
|
|