| 
                       
                       
								   (Baohatinh.vn) - “Biển có từ  trong mỗi chúng ta”, có trong truyền thuyết bà kể cháu nghe chuyện Lạc  Long Quân đưa năm mươi con lên núi, nàng Âu Cơ đưa năm mươi con xuống  biển, có trong trang sách tuổi thơ mở ra một chân trời hy vọng và tình  yêu biển bao la. 
    
        
              | 
         
        
            | 
             Biển Thiên Cầm 
             | 
         
    
 
"Sóng  bắt đầu từ gió/ Gió bắt đầu từ đâu?" Bắt đầu từ đâu mà giọt mưa nguồn  hành trình ra sông lại trôi về biển cả? Bắt đầu từ đâu mà giọt nước lại  hóa thành đại dương, thành sức mạnh trường tồn của biển, hóa thành kho  báu, hóa thành tình yêu để cậu bé nằm trong vành nôi ngủ thiếp đi trong  lời ru êm ái của mẹ, mơ về con cá lạ, mơ thấy “đại dương xanh nằm cạnh  góc ao làng”? Bắt đầu từ đâu con người yêu biển, bắt đầu từ đâu biển trở  thành máu thịt, biển hóa tâm hồn dào dạt nhạc và thơ? 
Việt  Nam, đất nước bên bờ sóng, đất nước trải dài hơn ba ngàn cây số biển.  Sự mênh mông ấy để suốt cuộc đời ta chưa đi hết chiều dài, chưa băng qua  hết chiều rộng và chưa thể nào khám phá hết sự phong phú sâu thẳm dưới  lòng đại dương... 
Từ  thuở hồng hoang, đại dương đã tạo nên những sinh vật lạ kỳ đủ màu sắc.  Động vật biển cũng phong phú như động vật rừng. Từ thuở hồng hoang, biển  đã tạo nên “thế giới thần tiên” với những thảm thực vật đa dạng. Ngôi  nhà thân thuộc của muôn loài được biển kiến tạo nên. Những rừng san hô  trắng, san hô đỏ, những hang động ngầm, những hòn đảo nổi... Không biết  bao nhiêu loài chim di trú trên những hòn đảo nổi Việt Nam, chỉ biết  rằng, mỗi lần có cánh chim bay về, đảo như đẹp hơn, đầm ấm hơn lên.  Tiếng gọi bạn của các loài chim muôn đời là bản tình ca du dương của  biển. Bao nhiêu mùa chim yến bay vào đảo làm tổ và bao nhiêu mùa dưới  đáy biển loài trai lại “nhả ngọc phun châu”. Biển dành cho người, nhỏ  nhất từ con tôm, con cá trong bữa ăn hàng ngày đến cả những trang sức  đẹp nhất và nguồn tài nguyên lớn lao như mỏ dầu, mỏ sắt, mỏ nhôm, mỏ  thiếc và bao nhiêu nguồn quặng khác nữa. Kinh tế biển được xuất phát từ  lợi ích biển. 
Bạn bè ở  phía bên kia bờ đại dương biết Việt Nam, thân Việt Nam và trở thành  những đối tác tin cậy, giao thương hàng hóa với Việt Nam không chỉ bằng  đường hàng không mà bằng cả đường biển. Biển mênh mông, rộng dài hàng  trăm, hàng ngàn hải lý, nhưng trên những chuyến tàu vượt trùng dương,  biển đã xích lại rất gần, cả khoảng cách và thời gian để Việt Nam mạnh  lên từ sự giao thương trên biển. 
Ở  đâu trên dải đất hình chữ S này có biển là ở đấy có bờ, bờ cát dài  phẳng lặng/ soi ánh nắng pha lê. Trên bờ biển sớm lại chiều, con tiễn  đưa cha, vợ tiễn đưa chồng cưỡi thuyền lướt sóng ra khơi. Họ cầu mong  cho trời yên biển lặng, cho cá bạc đầy khoang... Làng biển bốn mùa vui,  bốn mùa thơm phức mùi cá nướng. Ai đã từng nếm nước mắm Phan Thiết,  thưởng thức tôm hùm Nha Trang, mực một nắng Côn Đảo mới biết được đặc  sản biển ngon đến nhường nào, dư vị biển đậm đà ra sao. 
Càng  thiết tha yêu biển, con người Việt Nam càng dũng cảm đứng lên chiến đấu  để bảo vệ vùng biển, vùng trời của Tổ quốc thân yêu. Bao kẻ thù từ thế  kỷ này tới thế kỷ khác muốn nuốt chửng biển Đông của Việt Nam nhưng đều  thất bại. Bay qua không gian, vượt suốt thời gian, hàng triệu trái tim  Việt vẫn đồng vọng tiếng nói Bác Hồ “Ngày trước, ta chỉ có đêm và rừng.  Ngày nay, ta có trời có biển, bờ biển ta dài, tươi đẹp, ta phải biết giữ  gìn lấy nó”. Dân tộc này, non nước này đã cảm nhận thiêng liêng lời  Bác. 
Người cựu binh hôm  nay trở lại đảo Bạch Long Vĩ ngồi lại với đồng đội cũ để hát đồng ca  Bạch Long Vĩ đảo quê hương. Người lính hát mà giàn giụa nước mắt. Anh  không thể ngờ rằng, sau những ngày ngồi trên mâm pháo bảo vệ biển trời  đảo Bạch Long Vĩ, anh còn may mắn trở về để được tận hưởng sức sống mãnh  liệt của sự đổi mới từng giờ, từng ngày ở hòn đảo thiêng này. Anh ngậm  ngùi với quá khứ, bởi không ít đồng đội linh hồn đã phiêu diêu cùng sóng  bạc. Người lính hát và nhờ gió mang đi ngàn phương để cô dân quân ngày  xưa gặp lại bóng hình mình, gặp lại khí phách kiêu hãnh của dân tộc  mình. Gặp lại Quê hương đuôi Rồng trắng. Quê hương của hải bào có “Trúc  anh đào xanh thắm, có cao lương bạc màu và cây súng nắng mưa không rời  vai”. Đảo Bạch Long Vĩ hôm nay đẹp lắm rồi, đảo đang nở nụ cười trước  mênh mông sóng trắng và giơ bàn tay vẫy chào: Cô Tô, Cát Bà, Côn Đảo,  Phú Quốc, Cù Lao Chàm… Chào cả bốn ngàn hòn đảo lớn, nhỏ ghi danh trên  bản đồ nước Việt đang mở rộng tầm nhìn chiến lược cho những người dân  lập nên xóm, nên làng. 
Sức  mạnh của người giữ biển được hun đúc từ lịch sử cha ông bốn ngàn năm  dựng nước và giữ nước. Sức mạnh của biển được nhân lên từ tiếng thét căm  hờn của những người cộng sản tại nhà tù Côn Đảo, nhà lao Phú Quốc...  Phú Quốc và Côn Đảo hôm nay đã trở thành chứng tích lịch sử, phơi bày  nhân chứng, phơi bày tội ác “đất không dung, trời không tha” của những  tên cướp nước, cướp biển. Chúng định biến những hòn đảo này làm địa ngục  trần gian và chiếm mảnh đất này để bòn rút tài nguyên biển. Nhưng xiềng  xích của chúng đã bị bẻ gãy, cửa nhà lao bị phá tan. Làn sóng và bão  táp cách mạng Việt Nam còn cao hơn cả sóng thần lúc biển giận. 
Để  cuộc hành trình Bắc Nam thống nhất, cả nước sum họp một nhà, Đảng ta mở  đường mòn Hồ Chí Minh xuyên suốt Trường Sơn và đường Hồ Chí Minh trên  biển. Với hơn 2.000 lượt tàu thuyền vượt biển, vận chuyển 160 ngàn tấn  vũ khí, tập kết 19 bến bãi, có ai đo đếm được những vất vả, gian lao và  hy sinh thầm lặng giữa biển khơi của những đoàn tàu không số… 
Mỗi  lần nhắc tới biển, ta sờ lên ngực mình thấy Tổ quốc thiêng liêng và  không ai không nhớ tới Trường Sa, nhớ tới những người lính đang ngày đêm  canh giữ quần đảo này. Giữ lấy Trường Sa chính là giữ lấy “xã tắc tổ  tông” cha ông đã từng giành lại cho chúng ta với lời dặn dò: Trường Sa  của chúng ta, quyết không dung tha cho bất cứ kẻ thù nào xâm phạm. 
Mùa  xuân đang đến, ta mừng cho người lính Trường Sa thêm một tuổi quân,  thêm một tuổi biển, thêm một niềm hy vọng mới. Anh hãy tin phía ấy quê  nhà, dẫu mưa chan bão tố nhưng vẫn vững vàng đứng dậy, tất cả vì Trường  Sa. Mỗi hòn đá của tuổi trẻ góp sức xây thành lũy đó chính là biểu tượng  của một dân tộc không khuất phục. Chắc người lính Trường Sa, ăn hạt gạo  quê nhà gửi tới hẳn sẽ cứng cáp hơn, dẻo dai hơn, vững lòng tin hơn.  Xin chào anh - những người lính Trường Sa như cây phong ba đứng trên đầu  sóng. Tổ quốc nhìn từ biển, biển đang nhìn anh, mẹ hiền đang nhìn anh.  Biển – Tổ quốc - mẹ hiền hóa thành nguồn sáng trong tim anh, trong đồng  đội anh bất diệt! 
Phan Thế Cải - Theo Baohatinh.vn 
 		
                          
           
			 |